Chiếc nụ mai cuối cùng bung nở báo hiệu mùa xuân đang rộn ràng, đàn én nhỏ chao nghiêng tắm mình trong nắng sớm,lộc biếc đâm chồi xanh,muôn hoa khoe sắc thắm… và kìa mùa xuân đang thay áo mới.
Mấy tuần nay bọn nhóc túm tụm trang hoàng lại cái Ông Lân, cái trống, mấy bộ đồ lân, địa, nằm yên trong xó xỉnh cả năm nay giờ được tung ra, lau chùi sạch sẽ, tối nào cũng xúm xít bên nhau tập dợt, nghe tiếng trống lân lòng nôn nao mùa xuân.
Sáng nay, tôi rảo quanh khu chợ xuân, xem thử cái không khí nơi náo nhiệt này, chợ đông đúc hơn mọi khi, hàng hóa trưng bày nhiều và lắm kiểu mẫu, đa dạng phong phú. Mặt ai cũng rạng rỡ như hoa, lời chào mời đon đả, ngọt ngào…
Lòng vòng mấy ngõ phố,ghé bên góc đường, nhâm nhi ly café, lòng miên man hồi tưởng lại những mùa xuân tuổi thơ, vật chất không nhiều và đầy đủ như bây giờ, nhưng niềm vui không kém. Nhớ khoảng độ này, khi những cơn gió hong ùa về là cả làng vui nhộn với việc làm bánh tráng,chợt làm tôi nhớ lại,… nhà tôi đông anh em nên lúc nào Ba Má tôi cũng phải tráng cả táo gạo, để cho các con ăn dần đến tết, nào là bánh tráng ngọt,bánh tráng nướng, bánh tráng nhúng, mỗi thứ mang một hương vị ngon đặc biệt. Bánh ngọt thì được chia cho anh em tôi ăn dần, còn bánh nướng thì cứ độ tối đến cả nhà sum vầy trước sân nhà thì má tôi nhóm rơm, rồi cho vào một hai cây củi to, cứ thế má tôi ngồi lật tới lật lui cái bánh trên lửa đến lúc bánh chín thì dọn ra đĩa, pha sẵn ấm trà, cả nhà sum họp nghe Ba tôi kể chuyện đời xưa và cả nhà cùng ăn bánh tráng, miếng bánh giòn khấu nhai nghe rào rạo,béo ngậy trong mồm, ngon ơi là ngon, hạnh phúc ơi là hạnh phúc, tuổi thơ thế là đầy đủ lắm rồi. Còn bánh nhúng thì để giành đấy chờ đến mùng một tết, y như rằng bọn tôi được ăn một bữa hoành tráng, ăn để nhớ mãi cái hương vị tết tuổi thơ. Năm nào cũng thế,nồi thịt kho tàu - kho bằng nước dừa tươi vàng ươm, khoảng đất sau nhà Ba tôi tận dụng năm nào cũng trồng mấy luống cải làm dưa, gần tết là cải đủ bắp đủ bẹ, Má tôi thường làm một hũ dưa to, để ăn dần những ngày tết, gần 28-29 tết là Ba và anh tôi tát nước mấy cái đìa, lựa cá lóc con to thì rộng vào hủ, con nhỏ, hay tôm lóng thì cho bọn tôi nướng ăn vã, hay làm khô để giành . Mùng một tết là Má tôi tất bật từ sáng sớm, món cá lóc hấp,gói bánh tráng, hoặc dưa cải thái nhuyễn, trộn với bắp cải, rồi cuốn với bánh tráng chấm nước thịt kho là nhất, chưa ăn chỉ nghe mùi vị thôi thì đã tòm tèm chảy nước bọt. Trước bữa cơm đoàn tụ gia đình ngày mùng một tết, cả nhà tôi vây quanh bắt đầu mừng tuổi Ba Má, rồi hí hửng nhận tiền lì xì, đứa bé thường được đồng mới, đứa lớn thì nhường nhịn em nhận đồng cũ vì lắm khi Ba Má tôi chẳng dành dụm được đồng mới đủ cho các con. Hôm đấy là vui nhất anh em tôi, ai cũng được mặc quần áo mới, được đi chơi cả ngày mà không bị kêu inh ỏi.
…………….
Mùa xuân ấy đã trôi tận xa vào ký ức tuổi thơ, êm đềm ngấm mình dưới những làn sóng kỷ niệm, cứ lăn tăn gợi nhớ mỗi độ xuân về. Mấy chục năm rồi, thế hệ này đã khác, mùa xuân nay sung túc hơn, áo quần sum xuê, thức ăn, thức uống, nhiều loại, ai muốn chọn kiểu nào hợp với túi tiền của mình cũng có, thậm chí được chào hàng tận nhà, mỗi năm mùng ba tết bia-bọt tung tóe. Sau cái tết là phước lớn ghé nhà, mấy chú mua ve chai. Xuân mang đến niềm vui cho mọi người, mang may mắn cho nhà nhà, hôm qua đứa nhóc nhỏ trước nhà đang bi bô câu chúc tuổi… con ước Ông Bà sống lâu trăm tuổi, phước lộc đầy nhà, vạn sự như ý….
Tôi ngồi lắng đọng trước thềm nhà lắng nghe ngọn gió vi vu đang chuyển tải những điều ước mong đến cho nhân gian nhân dịp xuân về!
Tiểu Hổ - Xuân Quý Tỵ